Phật tại Tâm
Đời người, mọi Sướng Khổ đều do Tâm mình sinh ra, là nơi Tâm mình chứ không phải do Trần cảnh (cảnh bên ngoài).
Khi đi chùa hay trong một vài hoàn cảnh chúng ta mang lễ vật ít hoặc nhiều tới cúng chùa thường nói câu: “Phật tại Tâm” nghĩa là chúng ta chỉ cần thành tâm là sẽ được, các “Ngài” vẫn biết và chứng cho chúng ta.
Hiểu câu “Phật tại Tâm” với nghĩa cho rằng chỉ cần mình thành tâm thì các “Ngài” sẽ chứng giám, sẽ phù hộ cho là chưa đúng.
Trong đời con người, mọi Sướng Khổ đều do Tâm mình sinh ra, là nơi Tâm mình chứ không phải do Trần cảnh (cảnh bên ngoài). Vì vậy, chúng ta nghĩ rằng mọi khổ đau và hạnh phúc là nơi CẢNH nên mới đuổi theo hoàn cảnh để né tránh khổ đau hoặc kiếm tìm hạnh phúc.
Khi chúng ta hiểu Sướng Khổ là nơi Tâm mình thì mới quán chiếu được các Cảm Thọ trên thân, không phản ứng Yêu Ghét với các Cảm Thọ, quan sát sự SINH DIỆT (Vô thường và Vô ngã) của nó thì sẽ hết khổ.
Đạt được trạng thái An Nhiên Tự Tại trước mọi hoàn cảnh sống – Đó chính là Niết Bàn hay là Phật.