Tinh dầu là dạng lỏng tập trung của các chất dễ bay hơi tự nhiên trong thực vật có mùi thơm. Người ta ví tinh dầu là nhựa sống của cây, mang sức sống và năng lượng tinh khiết nhất. Chúng mạnh hơn 50 đến 100 lần các loại thảo dược sấy khô.

Từ nhiều thế kỷ về trước, tinh dầu hay dầu thơm đã được nhiều nền văn hóa trên thế giới biết đến và sử dụng với nhiều mục đích từ tôn giáo đến trị liệu và làm đẹp. Rất khó để xác định chính xác tinh dầu xuất hiện từ khi nào. Cùng Giới Đức Hương điểm sơ qua vài nét về lịch sử tinh dầu tại một số quốc gia trên thế giới.

Các tài liệu lịch sử được ghi lại đều chỉ ra rằng, người Ai Cập cổ đại đã sử dụng dầu thơm sớm nhất là vào khoảng 4.500 năm TCN. Họ nổi tiếng với những kiến thức về làm đẹp, thuốc mỡ và dầu thơm. Họ đã sử dụng dầu thơm này để ướp xác, trị liệu và làm đẹp. Ở thời kỳ Ai Cập đạt đỉnh cao của quyền lực, các thầy tế là những người duy nhất có thẩm quyền được phép sử dụng dầu thơm, vì họ được coi những người gần nhất với các vị thần. Việc sử dụng hương liệu từ rất sớm của người Ai Cập cổ đại đã bước đầu mở ra lịch sử “Con đường hương liệu” của nhân loại.

Tại Trung Quốc, việc sử dụng dầu thơm lần đầu tiên được ghi nhận vào khoảng những năm 2697-2597 TCN dưới thời trị vì của Tần Thủy Hoàng. Trong cuốn sách về y thuật nổi tiếng “Đông y giảng nghĩa” có ghi chép công dụng một số loại tinh dầu mà đến nay đều là những vị thuốc quý trong Y học phương Đông.

Ấn Độ khoảng 3.000 năm trước, trong Y học cổ truyền, người Ấn đã kết hợp các loại tinh dầu vào trong các bài thuốc để chữa bệnh. Trong xã hội Ấn Độ tinh dầu không chỉ dùng cho mục đích y học mà còn được coi là món quà của thiên nhiên có vai trò quan trọng trong việc kết nối với thế giới tâm linh.

Trong khoảng những năm 400-500 TCN, người Hy Lạp đã thu thập kiến thức về các loại tinh dầu dầu từ người Ai Cập. Các loại tinh dầu và thuốc điều chế từ thảo dược đã được quân lính đưa vào chiến trường để chống nhiễm trùng.

Từ khóa: